Buổi Tiệc Giao Mùa

Giao mùa chuẩn bị tiễn Thu đi
Dẫu luyến lưu em vẫn khó ghì
Trọng nghĩa vui vầy nâng mấy cốc
Thâm tình gặp gỡ uống vài li
Ngày qua lá đổ hoài thương hại
Buổi đến trời se chẳng sá gì
Hãy ấp hương nồng qua tiết lạnh
Mai này Xuân đến đẫm hồn thi

Võ Tấn Thường

Sắp Vào Đông

Tàn Thu sót lại mảng dương hồng
Nẫu nuột khi trời chuyển tiết Đông
Thục nữ cô phòng phai lửa ấm
Thuyền quyên lẻ gối nhạt hơi nồng
Sao đành lụt mãi tràn qua bản
Cứ nỡ mưa hoài ngập khỏa sông
Tủi kiếp tình đơn buồn hẫng hụt
Chừng nao hạnh phúc để ôm bồng

Võ Tấn Thường

Nàng Đông Õng Ẹo

Mưa nhòa ảm đạm khắp làng quê
Õng ẹo nàng Đông sắp trở về
Thuở ấy mùa qua còm cõi đợi
Mai này tiết lại võ vàng se
Sầu do gối lạnh tình hiu hẩm
Xót bởi mền đơn dạ não nề
Vọng tưởng người xưa thờ thẫn nhớ
Âm thầm lắng đọng bỗng buồn ghê

Võ Tấn Thường

Tháng Mười

Ngày Thu vãn, tháng mười hiu hắt gió
Buổi giao mùa luôn vàng võ xuyến xao
Cảnh vào đêm mây che ánh trăng sao
Trời se lạnh bởi mưa rào tầm tã

Từng cơn gió cây ven đường rụng lá
Tiếng xạc xào nghe buồn quá người ơi
Cảnh cô phòng luôn lắm nỗi đầy vơi
Niềm lo lắng cứ bời bời trong dạ

Thương thôn nữ đã bao đời vất vả
Hết nắng chang giờ lạnh giá run người
Xứ Miền Trung khi thời tiết tháng Mười
Thường bão lũ khiến bao người khổ sở

Thiên tai đến lắm cuộc đời cơ nhỡ
Nước ngập, nhà trôi, đất lở tơi bời
Giữa Thu - Đông và cũng giữa tháng Mười
Niềm lo lắng chẳng ai cười tươi được

Thương dân chúng đã bao ngày xuôi ngược
Phật, Chúa nào...hãy tạo phước, ban ân!
Tháng Mười,2023

Võ Tấn Thường

Miền Quê

Một cõi đồng quê trải ngút ngàn
Bao đời gốc rạ mãi hòa chan
Tình cha thuở cũ đầy gian khó
Nghĩa mẹ thời xưa lắm khổ hàn
Tỉa lúa chờ luôn vào bữa gặt
Nuôi tằm đợi sẽ đến ngày đan
Nàng Thôn nữ nọ nhiều mơ tưởng
Ước cảnh bình yên mãi ngập tràn

Võ Tấn Thường